Hạ Uyển cười lạnh đầy tàn nhẫn: “La đi! La thêm tiếng nào nữa xem! Ha ha ha. Chỉ dựa vào hai đứa sói con mà đòi đấu với tao? Tao bóp chết bọn mày như bóp chết con kiến!”
Cô ta dùng sức mạnh tay, cơn giận đã làm tiêu tan hoàn toàn lý trí.
Ánh mắt Vương Khải lộ rõ sợ hãi, anh nhìn hai đứa trẻ rồi lại nhìn Hạ Uyển. Gã ta bắt đầu nghi ngờ Hạ Uyển thật sự định giết hai đứa trẻ này sao? Nhưng bây giờ là ban ngày, có bao nhiêu người tận mắt thấy họ ở cạnh nhau...
Chẳng lẽ Hạ Uyển điên thật rồi? Gã ta nói: “Không ổn rồi, tôi thấy Tiểu Đậu không xong rồi, mau buông tay đi! Còn không buông, nó sẽ chết thật đấy!”
Hạ Uyển gầm lên: “Chết thì chết! Chúng nó đáng chết từ lâu rồi hồi đó nhà họ Mộ không nên cứu tụi nó!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây