Cô được đưa vào một căn phòng màu trắng, bài trí y hệt căn phòng hôm đầu tiên cô bị thẩm vấn. Rất tự giác, cô ngồi xuống chiếc ghế đơn chính giữa phòng. Đội trưởng Triệu không còng tay cô, một phần vì tư tâm, một phần vì cô là con gái, trên người cũng không mang theo vũ khí gì.
Từ hành lang vang lên tiếng bước chân ồn ào. Nhạc Thanh Li nghiêng đầu nhìn nhóm người bước vào. Cục trưởng Vương đi đầu, sau bà là trợ lý cùng hai người mặc đồng phục trắng có vẻ Công an tới để ngồi nghe.
Nhạc Thanh Li thoải mái tựa lưng ra sau ghế, chân vắt chéo, dáng vẻ cực kỳ thư thái. Cục trưởng Vương vừa trông thấy tư thế ngồi của cô, tức đến muốn nghẹt thở.
Nhạc Thanh Li ngồi tự nhiên như bà mới là cục trưởng vậy, Cục trưởng Vương đập bàn: “Cô ngồi kiểu gì vậy?”
Nhạc Thanh Li phẩy tay: “Tôi dùng mông mà ngồi chứ sao chẳng lẽ bà dùng mặt ngồi?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây