Ác Nữ Phản Diện Hết Hợp Đồng, Mời Thủ Trưởng Ly Hôn!

Chương 18:

Chương Trước Chương Tiếp

Nghiêm Thục Phương tò mò đi theo Nhạc Thanh Li vào bếp, không biết cô bé lại chuẩn bị cho mình bất ngờ gì. Hai đứa nhỏ Tiểu Đậu và Điềm Đậu cũng tò mò chạy theo vào bếp.

Mộ Chiến Cương lặng lẽ nhìn theo bóng lưng Nhạc Thanh Li, anh đặt miếng bánh mì chiên vừa cắn được vài miếng xuống, kiên nhẫn đợi nước chấm mà cô nhắc tới. Thời đó, sữa bột được đóng trong túi đỏ trắng, trên mặt in hình một con bò sữa béo tròn.

Nhạc Thanh Li xúc mấy thìa sữa bột vào nồi nhỏ, thêm nước và đường trắng nước phải cho vừa đủ, nếu cho nhiều quá sẽ không làm thành sữa đặc được sau đó cô pha thêm chút bột năng với nước.

Dù cách làm này không hoàn toàn giống sữa đặc thực sự, nhưng cũng là một phiên bản thay thế rất ổn. Khi nồi sữa bắt đầu sôi và trở nên sánh đặc, cô từ từ thêm nước bột năng vào bột năng cũng phải cho vừa đủ, nếu không sẽ đặc quá, ăn không ngon.

Nhạc Thanh Li chăm chú nhìn nồi sữa càng lúc càng sánh, đạt đến độ đặc có thể chảy mà không nhỏ giọt.

Cô đổ phần sữa đặc vào một cái bát nhỏ, nói: “Bác gái ơi, đây là sữa đặc tự làm đơn giản. Bác gái bảo ông nội dùng bánh mì chiên chấm với nó, đảm bảo ăn một cái lại muốn ăn thêm cái nữa!”

Nghiêm Thục Phương cười vui vẻ: “Bác sống từng này tuổi mà lần đầu tiên thấy cách làm như vậy đó! Con gái à, con giỏi quá trời, món nào cũng biết làm để bác gái nếm thử xem nào, ngửi mùi đã thấy thèm rồi!”

Bà bưng bát sữa đặc ra phòng khách. Nhạc Thanh Li thì dùng thìa nhỏ cạo phần sữa đặc còn sót lại trong nồi ăn vụng.

Cô mỉm cười nói với hai đứa nhỏ: “Ngọt lắm đấy, tụi con có muốn nếm thử không? Ngon lắm, ngon lắm luôn.”

Điềm Đậu lập tức rút tay khỏi anh trai, chạy tới trước mặt Nhạc Thanh Li.

Con bé gật gật đầu, ngây thơ nói: “Chị ơi, em muốn nếm thử!”

Nhạc Thanh Li đưa muỗng sữa đặc tới miệng Điềm Đậu, Điềm Đậu le lưỡi liếm một cái, gương mặt lập tức sáng bừng lên vì ngạc nhiên.

Con bé quay đầu lại hét to với anh trai: “Anh ơi, ngọt lắm luôn, thơm mùi sữa nữa, ngon cực kỳ á! Anh mau tới nếm thử đi!”

Tiểu Đậu lắc đầu từ chối: “Anh không ăn đâu. Đừng quên câu chuyện quả táo độc đấy!”

Táo độc? Ơ... khóe miệng Nhạc Thanh Li giật giật. Không phải là chuyện Bạch Tuyết và mẹ kế đó sao?

Chỉ cần nghĩ bằng đầu ngón chân cũng biết chắc là Hạ Uyển kể cho nghe nhưng cũng không sao, Hạ Uyển sớm muộn gì cũng chỉ là pháo hôi. Còn cô, vốn chỉ là vai nhỏ chưa qua nổi một tập nay đã tự thay đổi vận mệnh của mình.

Dù không có hào quang nữ chính, cô cũng tự tin sống cuộc đời của mình cho thật tốt. Nhạc Thanh Li cũng liếm thử chút sữa đặc trên muỗng, cười nói: “Ngon thật, ngọt thật đấy!”

Cô lại múc thêm một ít cho Điềm Đậu, hai chị em cứ thế thay phiên nhau ăn, một miếng cô, một miếng bé.Nhạc Thanh Li rõ ràng cảm nhận được thái độ của Điềm Đậu đã khác hẳn, con bé cười với cô rất ngọt ngào.

Tiểu Đậu mím môi, tuy hơi bướng bỉnh nhưng vẫn kiên quyết không bước tới xin cô chút sữa đặc. Nhạc Thanh Li vét sạch sữa đặc trong nồi nhỏ, rồi mang nồi đi rửa, dẫn Điềm Đậu quay lại phòng khách.

Còn chưa vào tới phòng khách, đã nghe thấy Mộ Bảo Quốc khen sữa đặc ngon tuyệt. Khi cô vừa bước vào, Mộ Bảo Quốc còn không tiếc lời tán thưởng cô một trận một đĩa lớn bánh mì chiên và nửa bát sữa đặc nhanh chóng bị quét sạch.

Cả nhà vừa ăn vừa cười nói rôm rả.

Ăn xong, Nghiêm Thục Phương chợt nhớ ra chuyện gì, hỏi: “Bố, bố thấy sức khỏe có khá hơn chút nào không? Nãy giờ bố đâu có ho tiếng nào!”

Mộ Bảo Quốc vừa định mở miệng, lại nhịn không được mà ho sặc sụa.

Ông nói: “Khụ khụ! Lúc nãy cố nhịn đấy, giờ không nhịn nổi nữa. Mấy đứa đừng để ý, bác sĩ đã bảo rồi, tôi chỉ còn sống được một tháng thôi. Chỉ cần nhìn thấy Chiến Cương và Tiểu Ly kết hôn yên ổn, sau đó nghe tin tụi nó có em bé, thì dù chết, tôi cũng nhắm mắt an lòng!”

Nghiêm Thục Phương lập tức nhổ nước miếng xuống đất mấy cái: “Phì phì phì! Nói bậy nói bạ gì đấy, bố, sao lại nói thế chứ? Cũng đâu phải lúc nào bác sĩ cũng đúng!”

Chương Trước Chương Tiếp

Combo 100 lượt đọc giảm 20%👉
Combo Full lượt đọc giảm 12%👉

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)