Mắt lão độc thân đảo liên hồi. Dù biết rõ mình không đánh lại đám người trước mặt, nhưng tiền mà cả đời hắn tích góp, nhất định phải lấy lại. Lấy được tiền, hắn còn có thể tiếp tục mua vợ. Dù sao phụ nữ cũng giống nhau, mua một người có thể đẻ con là đủ rồi! Nếu không lấy lại được tiền cả đời tích cóp, hắn sẽ liều mạng với bọn họ!
Thẩm Hoạ Nhiễm nhìn lão độc thân đang phát điên, cùng vết thương máu chảy ròng ròng trên chân gã do bị lưỡi hái chém. Bà siết chặt Nhạc Tử Ly vào lòng, đứa con gái tưởng mất mà nay tìm lại được khiến bà không dám buông tay dù chỉ một giây. Bà sợ chỉ cần chớp mắt, con gái lại biến mất khỏi thế gian.
Ở mấy làng như thế này, đàn ông không cưới được vợ thường tích tiền cả đời để mua vợ, không riêng làng này, làng khác cũng thế. Trước đây làng mà Thẩm Hoạ Nhiễm sống cũng y như vậy, dù có kiện lên đồn công an thị trấn cũng vô ích. Nếu có ai vào làng muốn đưa cô gái bị bán đi, cả làng sẽ ra mặt ngăn cản. Một khi đã mua về thì đừng hòng ra khỏi làng nửa bước! Cả làng gần như cùng họ, dù không cùng thì cũng là bà con.
Thẩm Hoạ Nhiễm biết, dù họ có mười mấy người, chỉ cần lão độc thân kích động lên, việc đưa Tử Ly rời khỏi làng này chưa chắc đã thành. Nếu lần này thất bại, muốn tìm lại Tử Ly lần nữa là điều không thể!
Bà nói với Nhạc Thanh Li: “Con đưa ông ta 200 đồng, mình đưa Tử Ly đi!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây