Cô chưa từng thấy mẹ mình điên như thế này phải biết sự điềm đạm của mẹ đã ngấm vào xương cốt, nhưng giờ đây lại như biến thành một người khác.
Bà túm cổ áo người phụ nữ kia, vừa tát vừa gào lên: “Tử Ly của tôi đâu rồi? Bà giấu Tử Ly của tôi ở đâu? Trả con gái tôi lại đây!”
Người phụ nữ khóc lóc thảm thiết: “Phu nhân, đừng đánh nữa, tôi nói, tôi nói hết. Hồi đó... hồi đó các người bị bắt hết, nhà tôi cũng gặp biến cố, cần tiền gấp... Thật sự nuôi không nổi tiểu thư, nên tôi mới... mới tìm người nhận nuôi...”
Thẩm Hoạ Nhiễm run cả người vì giận: “Bà bán con gái tôi đi đâu rồi? Nói!”
Bà ta nức nở: “Tôi... tôi cũng không rõ. Là một bà goá họ Trương, họ hàng xa của thím Triệu hàng xóm, bà ta chuyên tìm người nhận con nuôi. Phu nhân, xin tha cho tôi! Tôi sẽ dẫn bà đi tìm bà Triệu, tôi sẽ giúp bà tìm tiểu thư, đời này tôi nguyện làm trâu làm ngựa trả nợ cho bà, được không?” Nói xong, bà ta quỳ rạp xuống đất dập đầu liên tục trước mặt Thẩm Hoạ Nhiễm!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây