Mộ Chiến Cương cười nói: “Cũng đúng. Con cũng thấy Tiểu Li rất thích con nít. Mẹ vất vả rồi, con về phòng chăm vợ đây.”
Nghiêm Thục Phương vẫy tay: “Mẹ vất vả gì đâu, nhà thuê người hết rồi, mẹ đâu có làm gì mau đi đi.”
Chỉ là bây giờ đã tối, trong nhà không có mấy bác giúp việc, nên việc rửa chén là của bà. Ban ngày thì ngoài việc chế biến nguyên liệu ra, những việc khác đều do các bác ấy làm.
Mộ Chiến Cương đi tới cửa phòng Nhạc Thanh Li, đưa tay đẩy nhẹ không ngờ lại khóa. Anh khẽ nhíu mày con nhóc này bắt đầu biết khóa cửa rồi phòng bị anh chẳng khác gì phòng sói.
Anh nhẹ gõ vài cái, không nói gì ngoài: “Vợ ơi, mở cửa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây