Nhạc Thanh Li xoay người lại, bất ngờ túm lấy tay Hạ Uyển, gằn giọng: “Cô nói gì? Sao mà sau này không nhìn được nữa, mấy người đã làm gì?”
Một cảm giác bất an cuộn trào trong tim cô. Hạ Uyển tuyệt đối không vô cớ nói ra những lời kiểu đó, trừ khi cô ta đã nắm chắc điều gì.
Hạ Uyển nhăn mặt vì đau, cố vùng ra: “Cô nắm tay tôi làm gì? Buông ra đi, Nhạc Thanh Li, con chó gián điệp cô sắp ăn đạn rồi đấy..”
Nhạc Thanh Li truy hỏi: “Chỉ mình tôi trúng đạn thôi à? Mộ Chiến Cương thì sao?”
Hạ Uyển cố sức bẻ tay Nhạc Thanh Li, nhưng nhìn dáng người mảnh khảnh yếu ớt của cô, lại bất ngờ phát hiện sức mình so với Nhạc Thanh Li chẳng bằng để xách giày cho cô ấy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây