Ác Nữ Phản Diện Hết Hợp Đồng, Mời Thủ Trưởng Ly Hôn!

Chương 12:

Chương Trước Chương Tiếp

Nhạc Thanh Li cầm một đĩa bánh bao chiên, một đĩa trứng xào hành lá, đi ngang qua bên cạnh Hạ Uyển. Cô cúi thấp giọng nói: “Sao mặt mày khó coi vậy? Không phải muốn thấy tôi bẽ mặt à? Tiếc quá ha!”

Sắc mặt Hạ Uyển tái nhợt hẳn đi, máu như tụt ngược về tim, những toan tính trong lòng cô ta bị Nhạc Thanh Li bóc trần không sót một chút nào cảm giác ấy giống như tội lỗi bị phơi bày dưới ánh sáng mặt trời giận dữ đến nỗi chỉ muốn phát điên!

Nhạc Thanh Li trở về phòng mình, ngấu nghiến ăn hết bánh bao chiên và trứng xào, tính ra thì từ lúc tới đây, đây là món ngon nhất cô được ăn. Thực sự đói quá rồi, từ hôm qua sau khi cơ thể hồi phục lại ăn uống, cô luôn cảm thấy không bao giờ ăn đủ.

Trong khi đó, Mộ Thủ Cương đạp xe đạp hướng về phía Cục Dân Chính, bỗng nhìn thấy chiếc xe Jeep của anh cả chạy từ đối diện tới, vội vàng đạp xe lại gần...

Mộ Thủ Cương vẫy tay gọi chiếc jeep của anh cả. Xe vừa dừng lại trước mặt, cậu liền gõ gõ lên cửa kính. Mộ Chiến Cương hạ kính xuống, hỏi:

“Chuyện gì?”

Mộ Thủ Cương sốt ruột hỏi: “Anh đã đi làm giấy đăng ký kết hôn chưa? Vừa về tới nhà, em đã nghe tin sốc này. Bây giờ là thời đại nào rồi mà còn bày trò hôn nhân sắp đặt chứ! Anh là quân nhân, tư tưởng phải tiến bộ, sao có thể cổ hủ giống ông nội được! Cái gì cần phản đối thì phải phản đối, dù là ông nội cũng không ngoại lệ! Ông ấy thế này là độc đoán là bá quyền, mình phải phản kháng!”

Mộ Chiến Cương nhấn nhẹ ngón tay lên thái dương, bình thản đáp: “Nói xong chưa? Nói xong thì tránh ra, anh còn phải về nhà.”

Mộ Thủ Cương nhìn anh trai với vẻ kinh ngạc. Vẻ mặt của Mộ Chiến Cương bình tĩnh đến khó đoán, hoàn toàn không thể đọc ra được ý nghĩ trong lòng anh. Nhưng nghĩ kỹ lại, anh cả không phản bác lời mình... vậy chẳng phải là anh ấy thật sự chưa đi làm giấy kết hôn sao?

Nghĩ đến đây, Mộ Thủ Cương bật cười. Cậu nói: “Anh, anh chưa đi làm đúng không? Em biết ngay mà, với tính cách của anh, sao có thể ngoan ngoãn để ông nội sắp đặt được! Anh nhất định phải kiên định với suy nghĩ của mình, em ủng hộ anh và Hạ Uyển!”

Hạ Uyển tốt như vậy, trong lòng cậu, cô ấy còn tuyệt vời hơn bất cứ cô gái nào khác, đúng chuẩn nữ thần.

Mộ Chiến Cương lạnh nhạt đáp: “Ủng hộ anh với Hạ Uyển làm gì? Nếu rảnh rỗi vậy thì lo mà học đi. Thi trượt cả năm trời rồi, năm nay nhất định phải đậu!”

Mộ Thủ Cương cãi lại: “Năm ngoái là lần đầu tiên khôi phục thi đại học mà! Đề thi thế nào, độ khó ra sao, em có biết đâu! Năm nay nhất định đậu cho anh xem!”

Cậu vung nắm đấm đầy quyết tâm, không tin mình học thêm một năm mà còn trượt Mộ Chiến Cương đạp ga rời đi, bỏ lại cậu em trai phía sau. Mộ Thủ Cương tiếp tục đạp xe, đạp được hai vòng mới sực nhớ ra: mình đã gặp được anh cả rồi, vậy còn tới cục dân chính làm gì nữa?

Cậu đập nhẹ lên đầu, quay xe chạy về nhà.

Mộ Chiến Cương đẩy cửa bước vào nhà, vừa đi vào khu nhà nhỏ đã nghe tiếng ông nội cười sang sảng, đang gọi điện mời đồng đội cũ tới dự đám cưới. Trên trán anh như xuất hiện vô số vệt đen, anh sải bước đi vào phòng khách.

Đứng đối diện với ông nội, anh nói: “Mai làm đám cưới rồi á? Mà con chẳng chuẩn bị gì cả, ông nội à, đây là con cưới chứ có phải ông cưới đâu mà ông gấp vậy? Nếu ông thích cưới tới vậy, hay để con giới thiệu bà Trương trong khu cho ông nhé? Hai người còn có thể hưởng thụ tình yêu tuổi xế chiều!”

Mộ Bảo Quốc lập tức gác máy, sợ đồng đội trong điện thoại nghe thấy mấy lời vớ vẩn của cháu mình.

Ông cầm tờ báo trên bàn ném thẳng vào người Mộ Chiến Cương: “Thằng nhóc chết tiệt, ăn nói tào lao cái gì đấy? Ông già này bao nhiêu tuổi rồi còn cưới xin gì nữa, mày bớt nói bậy đi! Nếu chuyện này để bà Trương nghe được, sau này còn mặt mũi nào gặp nhau, nói mau, giấy đăng ký kết hôn đâu? Lấy ra cho ông coi!”

Mộ Chiến Cương đứng thẳng tắp, ngẩng nhẹ cằm, nhìn lên trần nhà mà nói: “Chửi con là nhóc ranh rồi còn đòi giấy kết hôn? Không có, nhất quyết không có!”

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)