Trên cái bàn thuộc về “Uông Khiết”, cũng có một chiếc đèn bàn.
Giang Thành còn chưa kịp quan sát kỹ, Hạ Cường bên cạnh đã nhẹ giọng bảo: “Mọi người chú ý nhìn những cái ghế kìa.”
Hòe Dật và ông chủ câu lạc bộ dời mắt nhìn sang. Bên cạnh cái bàn dài có rất nhiều ghế, được sắp xếp ngay hàng thẳng lối. Ghế này là loại ghế dựa cao, trông rất đúng bài bản cho loại trò chơi này.
Kể từ lúc bước vào căn phòng số 19, trông ông chủ có vẻ rất căng thẳng. Anh ta cứ nhìn xung quanh, sau đó mới cố đè nén nỗi sợ hãi xuống, nhỏ giọng nói: “Những chiếc ghế này, và cả cái bàn này, cũng giống... giống như những căn phòng khác. Những gian phòng còn lại trong câu lạc bộ chúng tôi cũng có cách bố trí không khác căn phòng này là bao.
Ở ngay vị trí chiếc ghế cuối cùng kia chính là vị trí của người quản trò, còn những chiếc ghế khác là dành cho người chơi tham gia. Mà mỗi người chơi sẽ nhập vai vào một nhân vật trong cốt truyện.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây