Người đàn ông đang xách một chiếc rìu, đi ngang qua trước vị trí cách anh ta 3 mét, chỉ cần hơi nghiêng đầu, hoặc là quay bước lại, là có thể phát hiện ra chính mình.
Nhưng người đàn ông này lại không làm như vậy, chỉ đi ngang qua Viên Tiểu Thiên, thân trên thẳng tắp, bước những bước đi cứng ngắc.
“Chuyện này là thế nào?” Viên Tiểu Thiên không hiểu nổi: “Chẳng lẽ chỉ cần trốn ở trong khu vực văn phòng, thì sẽ bình yên vô sự, đây chính là đường sống?”
Mặc dù không loại trừ khả năng này, nhưng Viên Tiểu Thiên cảm thấy nó có vẻ quá đơn giản, không phù hợp với cảm giác chung về nhiệm vụ lần này mang lại cho bọn họ.
Bất tri bất giác, gió và mưa bên ngoài đã mỏng hơn rất nhiều, có vẻ như nhiều nhất là nửa tiếng nữa trời sẽ tạnh mưa.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây