Một lúc sau, tên mập như mới phản ứng lại, tốc độ nói cực nhanh: “Bác sĩ, anh đừng quá đau lòng, có lẽ... có lẽ ở đây có hiểu lầm gì đó cũng nên, sếp Lâm chắc chắn là có nỗi khổ riêng, tôi có thể cảm nhận được, cô ấy đối với anh là thật lòng...”
“Đừng nói nữa.” Giang Thành cúi đầu, giọng nói rất khẽ: “Anh nói đúng, chúng ta đừng tự lừa dối chính mình nữa.”
“Bác sĩ...” Tên mập có lòng muốn an ủi hắn, cho dù là tùy tiện bịa ra cái gọi là bằng chứng để dỗ dành hắn, nhưng khi lời nói đến miệng, một chữ cũng không thể nói ra.
Bác sĩ là bác sĩ, cần phải có một lời nói dối hoàn hảo đến mức nào mới có thể gạt được hắn, sợ rằng chỉ có người như sếp Lâm mới có thể làm được.
Sau khi trầm mặc, Giang Thành lại là người lên tiếng trước: “Thật ra, ngay từ lần đầu tiên nhìn thấy anh, tôi đã cảm thấy rất quen thuộc, loại quan thuộc không thể diễn tả được, có lẽ là chúng ta biết nhau, chỉ là tôi đã quên mất.”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây