Giang Thành nhìn hài cốt còn sót lại của điêu khắc ngoài cửa sổ, thở dài một cái, quay đầu nhìn sang Hòe Dật, Hòe Dật bị nhìn đến ngơ ngác, không hiểu hỏi: “Anh Giang, anh nhìn tôi làm gì?”
“Anh thật là biến thái.” Ngữ khí Giang Thành u sầu nói: “Một con quỷ hiểu lòng người ta như vậy, bị anh bức hại đến chết.”
Hòe Dật: “???”
“Lần sau không được làm như vậy nữa.” Giang Thành lắc lắc đầu, quay người rời đi.
Dù sao cũng là người của Đỏ Thẫm, mạch não không bình thường cho lắm, Hòe Dật có thể hiểu được, một lúc sau mới đuổi kịp hỏi: “Bây giờ chúng ta nên làm gì?”
Nạp thêm kẹo qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm kẹo qua Thẻ cào 👉 Click vào đây