Tâm tư của Trần Cường đều đang tập trung vào nhiệm vụ, đối với biểu hiện của Hoè Dật, anh ta không chú ý, càng không hề để tâm.
Anh ta ngẩng đầu lên, nhìn ông chủ Tang đã bình tĩnh lại rồi hỏi: “Lúc nãy anh có nói mình có một giấc mộng, là như thế nào?”
Nghe vậy ông chủ Tang xua tay, đại khái là không muốn có người ngắt lời anh ta.
“Anh nói tiếp đi, từ chỗ sau khi anh phát hiện người Nhật kia xuất hiện.” Lạc Hà tựa hồ hiểu ra điều gì đó, liền lên tiếng.
Ông chủ Tang im lặng hồi lâu, như được đưa trở lại hiện trường lúc đó: “Cái đó... cái người Nhật Bản đó, không, không phải người, gã là quỷ, là quỷ mới đúng! Người thì làm sao có thể đột nhiên xuất hiện trong phòng của tôi, mà tôi còn không biết?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây