Bên ngoài trời đã tờ mờ sáng, lúc này đám người Giang Thành đang tụ tập ở trong phòng khách, mọi người đều đồng loạt cúi đầu, trên mặt lộ ra vẻ kỳ quái khó có thể tả.
Hai thi thể nằm trên mặt đất, trên mặt dùng áo đậy lên.
“Làm sao... làm sao lại có thể như vậy?” Triệu Hưng Quốc ngồi sụp xuống đất, như thể vẫn chưa thoát khỏi cơn sốc, bọn họ mới bước vào thế giới này còn chưa đầy hai ngày, vậy mà đội của anh ta chỉ còn lại duy nhất một mình anh ta.
Trong hai thi thể, một thi thể tất nhiên là Phan Độ, một thi thể còn lại thì là Lệnh Hồ Dũng.
“Tôi còn đang muốn hỏi anh đấy?” Phó Phù cười lạnh một tiếng, ngữ khí bất mãn hỏi: “Người như anh mà cũng đòi dẫn đội vượt qua phó bản, ngay cả một người cũng không giữ được.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây