Lạc Hà nghe vậy, cảnh giác nhìn sương mù xung quanh, sương mù dày đặc như nước, khi dùng tay vén ra, lại còn tạo ra gợn sóng: “Chúng tôi chẳng đi đâu cả, vẫn ở trong phòng, chỉ là anh không thể nhìn thấy mà thôi.”
Ánh mắt Phan Độ chợt khựng lại: “Đây chính là năng lực của con quỷ này sao?”
Lạc Hà gật đầu, hạ giọng nói: “Anh đã bị quỷ che mắt, nếu như không phải là tôi phát hiện ra sương mù bên ngoài có gì không đúng, thì anh đã chết rồi.”
Khi bước vào, bọn họ đã từng bị một con quỷ trà trộn vào che đi hai mắt, bên trong đường hầm có đi thế nào cũng không thể thoát ra được.
Sau này, theo Lạc Hà nói, đó là Na Như Hổ.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây