Rốt cuộc... cũng đến rồi.
Sau khi tàu vào ga, người ở sân ga cũng bắt đầu lên tàu. Nhóm Giang Thành cùng tập trung lại và chọn một toa không quá lệch về phía trước, cũng không quá rớt ở đằng sau.
Nội thất trong xe trông rất cũ kỹ; bàn ghế vẫn là chất liệu bằng gỗ, bề mặt nhuốm nhiều vết loang lỗ, nhưng vì điều kiện ánh sáng khá kém nên chỉ có thể nhìn sơ qua như vậy mà thôi.
Nhìn ra ngoài cửa sổ xe lửa, sân ga trông hơi mờ ảo, như thể bị một sức mạnh nào đó bẻ cong đi.
“Bác sĩ.” Tên mập ngồi sát vào cạnh Giang Thành, thấp giọng hỏi: “Chúng ta có nên tìm một chỗ ngồi xuống không?”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây