“Cái này đi.” Giang Thành ra lệnh: “Sự kiện linh dị sân ga Tháng Năm.”
“Anh chọn cái này?” Hòe Dật kinh hãi đến thay đổi giọng nói, quay đầu lại, kinh ngạc nhìn Giang Thành, giống như đang nhìn một kẻ ngốc.
Làm ơn đi mà, chỉ cần là con người đều có thể nhìn ra nước ở đây rất sâu, Đỏ Thẫm nói thế nào cũng là con người, bọn họ không sợ chết sao?
Hòe Dật biết mình không phải là người có thể đưa ra quyết định, nhưng anh ta cũng không muốn chết một cách vô ích: “Giang đại ca.” Hòe Dật bình tĩnh lại nói: “Tôi thật sự không thể hiểu được, anh có thể cho tôi một lời giải thích được không?”
Cả khuôn mặt của Hòe Dật đều díu vào nhau, như thể giây tiếp theo sẽ chết vậy.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây