“Xin hỏi, có chuyện gì à?” Kéo cửa ra, người y tá hỏi.
“Không có gì, anh chỉ là đi dạo mà thôi.” Giang Thành cực kỳ không khách sáo mà lách người vào trong, ngồi xuống một chiếc ghế gỗ. Hắn nhìn cô y tá bằng một đôi mắc cực kỳ quyến rũ, sau đó nói: “Tiện thể ghé thăm em.”
“Ghé thăm em?” Người y tá nhấp nháy mắt một cách khó chịu, tiếp đó là lí nhí hỏi: “À phải rồi, trước đó là người bác sĩ nào đến chích thuốc cho bệnh nhân vậy? Có phải do chủ nhiệm Tề chê em chậm chạp hay không? Nhưng lúc nãy đúng là em rất bận đấy, chứ không phải cố ý trì hoãn thời gian đâu.”
“Gần đây, nhiều đồng nghiệp xin nghỉ quá, thế nên em bận tối tăm mặt mũi.” Trông cô có vẻ rất lo lắng về thái độ của chủ nhiệm Tề.
“Không sao.” Giang Thành tỏ vẻ chẳng bận lòng: “Anh sẽ giải thích với chủ nhiệm Tề dùm em. Đây là do anh đến quá vội, không có thông báo trước cho em.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây