“Cho nên... Đây chính là lý do anh có thể ra ngoài?” Giang Thành nhìn từ trên xuống dưới nhìn Tiêu Thái Lang đang đứng ngoài cửa, vịn vào tường, hai chân vẫn còn run rẩy, cau mày hỏi.
“Cho anh ta vào trong đi.” Hoàn Diên Ninh từ phía sau cánh cửa nói: “Có lẽ là thật.”
Giang Thành mở rộng cửa, sau đó nhanh chóng nhìn sâu vào hành lang, không phát hiện ra vấn đề gì, mới mở cửa ra hoàn toàn, nhanh chóng nói: “Vào trước đã.”
Tiêu Thái Lang trên mặt nhăn nhó, khóe mắt vẫn còn vệt nước mắt: “Mọi người... mọi người ai ra đây dìu tôi được không, chân của tôi bị chuột rút, vừa rồi sau khi đi ra ngoài, tôi là phải bám vào tường để tới đây, tôi thực sự là...”
Sau khi phát hiện không có ai nguyện ý bước ra ngoài một bước, Tiêu Thái Lang đành phải bám vào tường mà di chuyển từng bước một.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây