Người phụ nữ này cũng chẳng khách sáo gì, sau khi thấy Trần Di và tên mập không định đi vào nhà thì lập tức đóng sầm cửa lại.
Tốc độ ấy nhanh đến nỗi tên mập đang đứng ngoài cửa gần như chưa kịp phản ứng gì.
Trần Di nhìn cửa chính vài lần, sau đó bèn hạ giọng nói với tên mập: “Chúng ta đi thôi.”
Trở lại căn hộ 710, Trần Di nhìn chằm chằm vào đồng hồ treo tường, im lặng đếm thời gian. Tên mập trông có vẻ còn lo lắng hơn cả Trần Di, đến nỗi mồ hôi dần ướt đẫm cả mu bàn tay.
Thời gian trôi qua, tên mập không thể kiên nhẫn được nữa, bèn hỏi thăm Trần Di: “Bọn họ... thật sự sẽ không sao cả à?” Nói xong, anh ta nuốt nước bọt một cái.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây