“Đội trưởng, thật xin lỗi, là em có vấn đề.” Giọng nói của Tả Tinh đưa An Hiên từ trong ký ức trở về hiện thực: “Em không nên mang theo cảm xúc vào trong nhiệm vụ.”
“Ừm.” An Hiên gật đầu thở dài: “Nhưng anh vẫn hy vọng em có thể nghiêm túc xem xét đề nghị của anh.”
“Đội trưởng, anh cảm thấy Trần Cường không vấn đề sao?” Có lẽ bởi vì không muốn nhắc tới chuyện trước đó nữa, Tả Tinh ngẩng đầu chuyển chủ đề.
Liếc nhìn sang một bên, nơi đó là con đường mà bọn họ đã đi đến, An Hiên hạ giọng nói: “Mặc dù đối với một người mới mà nói, biểu hiện của anh ta có hơi kì lạ, nhưng anh luôn cảm thấy trên người anh ta còn thiếu thứ gì đó.” Anh ta nhấn mạnh: “Chỉ có những tên kia mới có thứ đó.”
“Điên cuồng? Thô tục?” Tả Tinh hỏi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây