“Tam canh cổ hưởng, chu hành nguyệt thượng, bán phó tố nang, khả giải sầu trường.”
Nhìn dòng chữ trên tờ báo, tên mập một mắt to một mắt nhỏ, mím mím môi, sau đó quay đầu nhìn sang bác sĩ và Hạ Manh, lên tiếng: “Cái này hình như là ... hình như là một loại ám ngữ.”
Khi còn rất nhỏ, anh ta thích đọc tiểu thuyết võ hiệp, trong đó thường hay xuất hiện các cảnh chim bồ câu bay truyền tin, để tránh bị đối thủ bắt được, cho nên thông thường hay viết rất khó hiểu.
Không biết có phải bởi vì bị bác sĩ dọa sợ hay không, nhưng lần này Hạ Manh đặc biệt phối hợp, rất thành thật giao tờ báo ra, ngồi bên cạnh bàn, vẻ mặt âm trầm, không biết là đang nghĩ gì.
“Tam canh cổ hưởng” không khó để hiểu, chắc là nói rằng lúc nửa đêm canh ba, có tiếng trống vang lên, cũng có nghĩa là Hoàng thiếu gia đêm nay vẫn sẽ đến trên hồ hát hí khúc.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây