“Đừng nhiều chuyện.” Người phụ nữ nhìn anh ta: “Sẽ chết đấy.” “
Trần Nhiên quay người rời đi, nhưng khi anh ta đi đến một góc của tòa nhà trông giống như phòng hòa nhạc thì ở đó lại có một cánh cửa khác, Trần Nhiên xoa tay nắm cửa, đột nhiên nói: “Nếu như nhớ không lầm, số 7 cô cũng đã gặp qua anh ta rồi.”
“Ồ, thực xin lỗi.” Trần Nhiên vỗ nhẹ vào trán, cười nói: “Tôi quên mất, bây giờ tôi nên gọi cô là... Cô Lý Lộ.“...
“Woooooooo...”
“Được rồi, đừng khóc nữa.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây