Hơi ngây người ra một chút, Trần Nhiên giơ cánh tay trái của mình lên, trợn mắt nhìn Giang Thành, vẻ mặt cường điệu ra hiệu nói: “Không phải anh Hách đang nói đến cái này đấy chứ?”
Có một vết thương gọn gàng trên cánh tay trái của Trần Nhiên, ngay dưới cẳng tay.
Không nghiêm trọng lắm, dài khoảng 4,5 cm, máu tươi thỉnh thoảng rỉ ra, vệt máu tươi sáng trải dài trên làn da nhợt nhạt, tương phản cực mạnh, cuối cùng tụ lại trên đầu ngón tay, nhỏ xuống đất.
Nhưng... người đàn ông trước mặt rõ ràng đã mất đi khả năng phản kháng, trở thành một con cừu non bị làm thịt, còn mình chỉ bị thương nhẹ bởi bàn tay vô lý của đối phương.
Tại sao lại là... hắn thắng rồi?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây