“Tạch tạch tạch.”
Giày dép khi bước lên những bậc đá cũ kỹ, phát ra âm thanh buồn tẻ.
Trần Nhiên chủ động yêu cầu để mình cõng Tô An đang bị thương nặng hôn mê bất tỉnh. Điều này có hơi nằm ngoài dự đoán của tên mập, nhưng anh ta cũng rất vui vẻ thoải mái, dù sao việc cõng Tô An cao lớn lên ngọn hải đăng cũng không phải là dễ dàng.
Bước chân của Trần Nhiên cũng đã chứng minh cho điều này.
Tô Tiểu Tiểu không nói gì, thậm chí không có lời cảm ơn cơ bản nhất mà chỉ theo sát Trần Nhiên, như một người bảo vệ, nửa bước không rời.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây