“Tam ca chắc đã vào cung trực rồi, hôm qua Hầu gia có nhắc đến, nói rằng dạo gần đây tam ca không được nghỉ, đến cả chuyện hẹn Hầu gia cưỡi ngựa cũng không có thời gian.”
“Hoa Anh là người biết chừng mực, lại đang ban ngày ban mặt, chẳng lẽ có ai dám bắt nàng đi sao.” Nhị di nương nói: “Nàng cũng chẳng đắc tội với ai, lại chẳng phải nhà quyền quý gì.”
“Ừm.”
Cố Uyển Ninh nghe nhị di nương nói suốt buổi sáng.
Tuy rằng đi đi lại lại chỉ là mấy chuyện cũ rích, nhưng nàng vẫn kiên nhẫn lắng nghe.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây