Đó là đệ đệ của nàng ta, cũng như đứa con nàng ta tự mình nuôi lớn.
“... Ta cũng từng nghĩ mặc kệ tất cả, mắt không thấy thì lòng không phiền. Nhưng về sau, nếu hắn bị nữ nhân kia lừa đến trắng tay, lưu lạc đầu đường, không có cơm ăn, ta có thể ngó lơ sao?”
Vừa nói, khoé mắt nàng ta đã ươn ướt.
“Ta tự hỏi mình rồi, ta không thể. Có lẽ kiếp trước ta nợ hắn, nên kiếp này bất luận hắn làm ra chuyện gì, cuối cùng người dọn dẹp tàn cục, nhất định là ta.”
Đó là người đệ đệ nàng ta dốc hết lòng vì hắn ta, nàng ta làm sao có thể buông tay không màng?
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây