“Dung Dung, những gì có thể buông, thì sớm buông đi. Mỗi người đều có số mệnh riêng, ngươi nên nghĩ cho bản thân nhiều hơn. Chuyện hôm nay, ngươi cũng đừng để trong lòng quá. Việc đã qua thì cứ để nó qua, không cần quan tâm người khác nhìn ngươi thế nào, nhìn Kim gia thế nào, nhà ai mà chẳng có vài chuyện đáng cười? Rồi sẽ qua thôi. Tương lai và cuộc sống của ngươi, mới là điều quan trọng nhất.”
Biết phân rõ điều lớn điều nhỏ, không hao tổn nội tâm vô ích, sống một đời tốt đẹp mới là quan trọng.
“Ta hiểu rồi, tỷ tỷ.” Nhị di nương thấp giọng đáp, tay vô thức siết chặt cây trâm vàng trong tay đến cong cả hình dạng.
Bởi vì một màn vừa rồi, lại thêm Nghi Linh cũng tới, nhị di nương liền sai người kê thêm một bàn tiệc, để riêng cho Cố Uyển Ninh và Nghi Linh ngồi, tránh mặt vị “cô ruột” ghê tởm kia.
Chuyện này không thể để yên như vậy được.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây