Cố Uyển Ninh trầm mặc.
Nàng chỉ muốn nói rằng tình phụ tử như núi, mà nàng lại là con khỉ dưới chân núi, chỉ cảm được sức nặng, chứ chưa từng thấy được sự hùng vĩ.
“Gia gia, người đã về rồi!” Trĩ Nô ở bên ngoài lớn tiếng gọi.
Cố Uyển Ninh khẽ giật mình, bất giác nhìn về phía Cố An Khởi, thần sắc thoáng có chút căng thẳng.
Cố An Khởi chỉ vào tấm bình phong có khắc “Tứ hữu tuế hàn“.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây