Nàng có thể hành xử trái lẽ đời, nhưng vẫn phải nghĩ đến con cái.
Người mình yêu là yếu điểm, hài tử lại càng là nơi mềm yếu nhất.
Không thể nào cưỡng lại được cái bóng quá lớn của tổ mẫu Từ Vị Bắc, nàng không thể mềm mỏng nổi, nàng không nhịn được mà phản kháng.
“Ý muội là, muội không gả cho Hầu gia, mà vẫn cùng hắn, cùng hắn...” Cố An Khởi nói đến đây, nhất thời không thốt nên lời.
“Không danh không phận mà ở cùng nhau.” Cố Uyển Ninh cười hì hì nói: “Dù sao chúng ta sẽ không có con, vậy thì tại sao ta lại phải chịu đựng khí thế của đại trưởng công chúa? Chỉ cần ta không gả cho Từ Vị Bắc, bà ta sẽ không thể lấy thân phận trưởng bối ra áp chế ta.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây