Không được, thật sự không thể chịu được.
Có cái gã nam nhân đáng ghét kia bên cạnh, đến gây gổ cũng không thể phát tiết ra hết, vô cùng bực bội.
“Ngươi cũng biết hắn có đại họa ngồi tù! Ngươi sai người đưa cơm cho hắn, ta còn tưởng ngươi đã quay đầu là bờ, ai ngờ chỉ là trò lừa gạt. Ngươi có phải đang định dùng chút ân huệ nhỏ này khiến Từ Vị Bắc cảm động, sau khi ra ngoài sẽ lại vì ngươi mà vào sinh ra tử?”
Cố Uyển Ninh nghe mà phát chán: “Ta chưa từng làm chuyện gì thất đức hại người, nói gì đến cải tà quy chính? Lời này ta không dám nhận. Còn nữa, thưa công chúa, nếu chỉ chút ân huệ nhỏ thôi đã khiến Hầu gia cảm động, vậy có phải nói rằng Hầu gia thiếu thốn tình thương? Hắn thiếu thốn tình thương, vậy người cần tự xét lại chẳng phải là ta, mà là người khác đấy.”
“Miệng lưỡi trơn tru! Từ lúc gặp ngươi, Từ Vị Bắc chưa từng có chuyện gì tốt đẹp!”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây