Tam di nương cúi đầu không nói gì.
Cố Uyển Ninh cất lời: “Hắn đưa tiền, Hoa Anh không có lý do gì không kiếm cả. Nhưng Hoa Anh này, ta nói thật, ta cứ cảm thấy, hắn vô sự mà ân cần, chẳng có ý tốt gì cả!”
“Tam gia là người tốt, từng giúp ta mấy lần.” Tam di nương nói: “Lúc trước ta cứ nghĩ mở y quán chắc phải làm phiền cô nương nhiều phen, ai ngờ lần đầu có kẻ đến gây sự, tam gia vừa vặn đi ngang qua, giúp ta dẹp yên, từ đó trở đi không ai dám tới làm loạn nữa, bởi thế ta rất cảm kích tam gia.”
“Hắn giúp ngươi có thể là thật, nhưng ngươi nghĩ xem, hắn mặt dày như thế, còn bắt ngươi nấu cơm cho hắn, ngươi nói xem là có ý gì?” Cố Uyển Ninh tỉ mỉ phân tích cho nàng ta.
Chuyện này khác gì Từ Vị Bắc tìm nàng gọi món!
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây