“Từ Vị Bắc, ngươi chỉ là mắc bệnh mà thôi, ngươi chưa từng làm gì sai!”
“Ngươi không thẹn với bất kỳ ai, vậy cớ gì không thể ngẩng cao đầu làm người? Ngươi không được cầu chết, không những phải sống, mà còn phải sống tốt hơn bất kỳ ai. Nếu thật sự không vượt qua nổi cửa ải này, vậy thì được, chúng ta sẽ cùng nhau rời khỏi nơi đây, viễn du nơi hải ngoại, ta sẽ bầu bạn cùng ngươi.”
Thiên hạ rộng lớn như vậy, thế nào cũng có một nơi đất lành, nơi không ai biết đến bọn họ.
“Từ Vị Bắc, ngươi thích ta, đúng không? Vậy thì giờ ta nói cho ngươi hay, ta cũng thích ngươi.”
Từ Vị Bắc nhìn vào đôi mắt rực rỡ tựa tinh tú của nàng, chỉ cảm thấy tim mình sắp nhảy ra khỏi lồng ngực.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây