“Nhị Nha, đi với ta ra ngoài.”
“Dạ.” Mồ hôi của Nhị Nha túa ra đầy trán, sốt ruột nói: “Cô nương, có cần mang theo chút lễ vật không? Dù sao lão gia cũng là phụ thân ruột của người, nhưng đã cầu người thì cũng nên có bộ dạng của kẻ cầu xin...”
Nàng ta theo phản xạ nghĩ rằng Cố Uyển Ninh sẽ về nhà mẹ đẻ.
Trong mắt thế nhân, nữ nhân gặp chuyện, hoặc tìm nhà chồng, hoặc tìm nhà mẹ đẻ, Nhị Nha cũng chẳng thoát khỏi tục lệ ấy.
“Cha ta? Không, ta không tìm ông ấy.” Cố Uyển Ninh cụp mắt trong thoáng chốc, lòng thanh tỉnh mà lãnh đạm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây