Cố Uyển Ninh trừng mắt nhìn nàng ta: “Ngươi còn có thể nói khó nghe hơn chút nữa không?”
“Lời ngay ý thật thì khó nghe, đây là câu mà lão gia ngày ngày treo bên miệng đấy.”
Cố Uyển Ninh đặt đũa xuống, thở dài nói: “Ta không nỡ xa hắn, nhưng lại chẳng nghĩ ra được cách nào, thật đúng là phế vật.”
“Cô nương, chậm một chút cũng chẳng sao.” Nhị Nha khuyên nhủ: “Lúc người ta đang kích động thì chẳng nghe lọt lời đâu. Hiện tại tình trạng của Hầu gia như vậy, cũng không thể bàn đến chuyện hôn nhân. Rồi sớm muộn gì cũng là miếng thịt trong bát của cô nương, chúng ta không cần gấp. Nguòi cứ nghĩ thêm cách, cũng là cho Hầu gia thời gian để chậm lại...”
Rất nhiều chuyện, vốn dĩ chẳng cần vội vàng truy cầu kết quả ngay lập tức.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây