Từ Vị Bắc mấp máy môi, nhưng cuối cùng lại chẳng thốt nên lời.
Thực ra hắn rất muốn nói ra một câu: “Ngươi có nguyện ý cùng ta bắt đầu lại từ đầu không?”
Nhưng hắn đã nuốt ngược vào.
Bởi lẽ, hắn thậm chí không còn là một nam nhân, chẳng thể đem đến niềm vui mà đến kẻ bán hàng rong cũng có thể cho nữ nhân, vậy còn có tư cách gì để kéo nàng theo?
“Ta không sao.” Từ Vị Bắc gượng gạo lên tinh thần, thậm chí còn cười với Cố Uyển Ninh: “Ngươi không cần lo cho ta. Ta không yếu đuối đến vậy, sẽ không làm chuyện dại dột đâu. Mau quay về đi, giờ ta đang ở tâm bão, để ngươi bị cuốn vào thì không hay.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây