Giờ đây trông thấy người vẫn bình an vô sự, nàng ta đã an lòng, chân thành mà vui mừng vì hắn, nhưng cũng thấy bản thân mình khó xử đến mức muốn độn thổ.
Bởi lẽ, lời tuyệt tình năm đó là do chính nàng ta nói ra.
Nàng ta thực sự không phải đến để “quay đầu ăn cỏ non“.
Nghe Hứa Tiếu Tiếu nói năng không đầu không cuối, lại hết lần này tới lần khác nhấn mạnh rằng nàng ta không đến vì hôn ước, không hề muốn hắn ta thực hiện cam kết ngày xưa, ánh mắt của Phương Đình Tú dần dần tối lại.
“Ngươi không cần nói nữa, ta hiểu rồi. Ngươi đến kinh thành, không phải vì hôn ước, mà vì lo ta gặp điều bất trắc, vì không ai trở về báo tin mừng, đúng không?” Hắn ta trầm giọng hỏi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây