May được một lúc thì lại ngừng, dường như muốn nói gì đó với Cố An Khởi, nhưng cuối cùng lại chẳng nói gì.
Cố An Khởi đặt bút xuống, mỉm cười hỏi: “Ngươi có tâm sự gì chăng?”
“Quấy rầy ngươi rồi? Ngươi cứ làm việc đi, đừng để ý ta, ta chỉ là rỗi rãi nên nghĩ vẩn vơ chút thôi.”
Cố An Khởi bước lại gần, vươn tay xoa bóp vai nàng ta: “Có chuyện gì thì nói đi, ta đứng ngồi không yên.”
Trên mặt Hạ thị hiện lên nụ cười e lệ, thoả mãn như thiếu nữ mới lớn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây