Ngươi – một kẻ xấu xí – nhảy ra nói năng linh tinh để gây sự chú ý sao?
Lục Bảo Châu tức giận đến mức đỏ mặt tía tai, chỉ tay vào Cố Uyển Ninh quát lớn: “Ngươi tưởng ai cũng vô liêm sỉ như ngươi, suốt ngày nhớ thương tỷ phu của mình sao, ngươi...”
“Ta nhớ thương tỷ phu?” Cố Uyển Ninh khẽ bật cười,
“Ta thấy bộ dạng ngươi hằn học như thế, chẳng khác nào ta nhớ thương nam nhân của ngươi. Thì ra ngươi nói là tỷ phu của ta, vậy ta phải cảm ơn ngươi đã lo lắng cho tỷ phu của ta rồi! Có cần ta phái người đến báo cho tỷ tỷ một tiếng, để nàng ta ghi nhận tấm lòng của ngươi không?”
“Ngươi...” Lục Bảo Châu tức đến mức không thốt nên lời.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây