“Ngươi buông tay thì ta mới không sao!” Từ Vị Bắc nghiến răng nói.
Chỉ hỏi sao Cố Uyển Ninh không ở đây chăm sóc hắn, lại để cái tên ngốc này đến phá đám.
Cố An Phóng buông tay, lui về sau một bước: “Hầu gia ngài tiếp tục đi, tiếp tục đi.”
Từ Vị Bắc dùng hai tay hứng nước tạt lên mặt, cơn nóng rực không thể khống chế cuối cùng cũng dịu xuống đôi phần.
Tuy vẫn còn cảm thấy bực bội, nhưng dường như hắn đã khôi phục được năng lực khống chế thân thể.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây