“Hơn nữa phụ thân, người coi Hầu phủ là gì? Là ruộng cải thảo cho người muốn hái liền hái sao? Hầu gia từng đến tận nơi phá vỡ hôn sự với Tạ gia, mà Tạ Uẩn người ta tài mạo song toàn, người muốn cầu thân với nàng ta, người đến cửa dạm hỏi nối đuôi không dứt. Vậy mà Hầu gia còn chẳng thèm để tâm. Phụ thân nói xem, Cố Tiểu Tiểu dựa vào đâu?”
“Ta chỉ nghĩ, Uyển Ninh trước kia cũng...”
“Trước đây khi Uyển Ninh còn ở trang viện, là chúng ta đã phụ nàng; nhưng nay nàng đã tự mình vượt qua, suy nghĩ thông suốt, cư xử có chừng mực, đối nhân xử thế thỏa đáng, phụ thân thấy Cố Tiểu Tiểu có điểm nào hơn nàng chứ?”
“Phụ thân, Hầu gia không phải kẻ hồ đồ! Hắn để mắt đến muội muội, không phải vì bị mù mắt, mà là vì muội muội thực sự xứng đáng! Không phải hạng chó mèo nào cũng có thể đem ra so với Uyển Ninh!”
Cố Uyển Ninh thầm nghĩ: thật ra cũng không đến mức ấy, có đôi khi, những gì không thể có được mới luôn khiến lòng người xao động, chỉ vậy mà thôi.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây