“Ừ, cho nên thì sao?” Cố Uyển Ninh nghiêng đầu nhìn nàng ta.
Linh Lung thoáng ngẩn người, sau đó vội vàng đáp: “Tiện tì muốn cầu cô nương nói đỡ vài câu tốt đẹp cho A Ức trước mặt Hầu gia… Trong lòng Hầu gia chỉ có cô nương, chẳng ai có lời nói hiệu nghiệm bằng người.”
“Ta và Hầu gia đã hòa ly, ngươi bảo ta lấy thân phận gì để mở miệng?” Cố Uyển Ninh lạnh lùng nói: “Hơn nữa chuyện này, người ngươi nên cầu xin nhất, chẳng phải là Hầu gia sao? Hà tất phải bỏ gần tìm xa?”
“Tiện tì đã cầu Hầu gia rồi, nhưng người không đồng ý. Vậy nên tiện tì mới liều lĩnh mạo hiểm làm Hầu gia tức giận, tới tìm cô nương cầu cứu.”
“Vậy thì ngươi đã mạo hiểm vô ích rồi, tìm ta cũng chẳng có tác dụng gì.” Cố Uyển Ninh lạnh nhạt nói: “Ngươi mau rời đi đi, ở đây lâu quá, bị người khác phát hiện, lại cho rằng là ta đang nói xấu Hầu gia sau lưng.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây