Người khác không thể chịu nổi, nhưng nàng lại mê mẩn đến chết đi sống lại, hôm nay lại tiếp tục.
Nhị Nha lấy chiếc quạt mo quý giá của nàng ta ra, mở hết cửa sổ, ra sức quạt gió, miệng còn lầm bầm: “Cô nương, sau này có thể đừng ăn thứ này nữa được không? Vừa mất công, mùi lại kinh khủng, chẳng khác gì ướp mùi thối khắp phòng vậy!”
Cố Uyển Ninh cười ha hả: “Ngươi không hiểu gì cả!”
“Lần sau người bê bát cơm vào xí xưởng ngồi ăn, chẳng phải y chang mùi này sao?”
Cố Uyển Ninh cười đến mức không thẳng nổi lưng.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây