Lúc này Cố An Phóng mới phát hiện, áo choàng của mình từ eo trở xuống cũng ướt nhẹp cả rồi.
Ừm… trông cứ như bị tè dầm vậy.
Cố Uyển Ninh lấy y phục của mình cho tam di nương thay, lại để nàng ta ngồi trên giường sưởi ấm, bảo Nhị Nha đi nấu canh gừng.
“Tỷ tỷ, muội không yếu ớt đến thế đâu.” Tam di nương thấy Cố Uyển Ninh bận rộn vì mình, có chút ngại ngùng nói.
“Không sao đâu, muội cứ ấm người rồi hãy xuống. Tam ca ta là cái đồ hồ đồ, để lát nữa ta đi mắng huynh ấy.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây