“Quả thật là quá xa, nhưng có lòng là được. Trong tộc ngươi còn ai thân thích không?”
“Không còn.” Phương Đình Tú đáp: “Phụ mẫu ta vốn cũng không phải người bản địa, sau khi chuyển đến đó thì đã đoạn tuyệt liên hệ với thân tộc… Về sau trước lúc lâm chung, phụ mẫu căn dặn rằng hãy an táng tại phủ Trấn An.”
“Phủ Trấn An?” Từ Vị Bắc rốt cuộc cũng chen lời vào được: “Nơi đó, nghèo nàn lắm thì phải. Ta nhớ không lầm thì toàn là nơi lưu đày.”
Sơn cùng thủy tận sinh kẻ hung hiểm — nhìn xem Cố gia định sắp đặt cho Cố Uyển Ninh loại người gì kìa!
“Ừm.” Phương Đình Tú cụp mắt, không nói gì thêm.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây