“Vậy thì đành chịu thôi.” Tứ di nương nói: “Đó là lựa chọn của nàng ta. Vốn dĩ có thể thuận thế mà tiến thân, đi một con đường quang minh chính đại, kết quả lại cứ phải lén lút cùng Hầu gia trong lúc Hầu gia xuất chinh... Phu nhân người ta đã danh chính ngôn thuận bước vào cửa, nàng ta coi phu nhân là cái gì chứ?”
Cao Lãm thúc ngựa tiến đến, gõ nhẹ lên vách xe ngựa, hạ giọng nói: “Cô tổ tông à, người nói nhỏ chút, Hầu gia nghe thấy rồi đấy.”
Sắc mặt Từ Vị Bắc càng lúc càng khó coi, hắn ta đành phải bước lên nhắc nhở một câu.
Chỉ có tứ di nương là giọng to át cả đám.
“Được rồi được rồi, đừng nói nữa.” Nhị di nương lên tiếng: “Nghĩ đến chuyện vui vẻ đi, lát nữa là được gặp phu nhân rồi.”
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây