“Vậy cũng được. Tỷ tỷ, mấy ngày tỷ rời đi, Hầu phủ thật chẳng có chút thú vị nào cả. Đại tỷ cứ ngẩn người, nhị tỷ chắc đang trốn trong phòng đếm tiền không chịu ra, tam tỷ cũng thế, chẳng biết đang bận rộn cái gì... Haiz, thật chán chết đi được.”
Nhớ những ngày mọi người tụ họp đánh bài, thật vui vẻ.
Mùa đông vốn nên là tụ nhau đánh bài, đói thì ăn lẩu, náo nhiệt rộn ràng, từng ngày từng ngày trôi qua như thế thật tốt.
“Sau này mà ta buồn, sẽ tới tìm tỷ chơi, à không, tới giúp tỷ làm việc. Tỷ tỷ, bao giờ tỷ mới có tiền? Lúc ấy mua một căn nhà lớn, đón tụi muội ra ở chung, như hồi còn ở Hầu phủ, náo nhiệt biết bao.”
Cố Uyển Ninh trừng mắt liếc nàng ta một cái, thầm nghĩ: Từ Vị Bắc nuôi các ngươi là vì các ngươi là tiểu thiếp của hắn.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây