Ác Độc Chủ Mẫu Mỗi Ngày Đều Nổ Lực Tẩy Trắng

Chương 24:

Chương Trước Chương Tiếp

Nhị di nương chính là cái người “nửa đường xuất hiện”, phá vỡ thế cục, bằng không giờ này Hầu gia đã thuận lợi khống chế được phu nhân rồi.

“Vậy sao?” Từ Vị Bắc không tin: “Nếu nói là lấy lòng, nàng ta nên lấy lòng ta mới đúng, đi lấy lòng Cố Uyển Ninh làm gì?”

“Cái này… cái này có thể Hầu gia người nghĩ hơi lệch một chút rồi…”

Cao Lãm thầm nghĩ, Hầu gia tuy sớm mất phụ mẫu, nhưng từng thấy cha mẹ ân ái, trong phủ lại không có nhiều nữ nhân lộn xộn.

Về những tranh đấu giữa nữ nhân với nhau, Hầu gia không hiểu rõ bằng hắn.

Dù gì thì phụ thân cặn bã của hắn, chẳng làm được việc gì nên thân, lại nuôi rất nhiều nữ nhân, khiến gia sản tiêu tán sạch.

“Thời gian các di nương ở chung với phu nhân dài hơn… lấy được lòng phu nhân, các nàng mới có ngày tháng yên ổn.”

“Lấy được lòng ta không quan trọng sao?”

“Quan trọng.” Cao Lãm vội vàng “bổ túc” cho Từ Vị Bắc: “Có thể được ngài sủng ái thì quá tốt rồi, nhưng việc đó, các nàng đâu dám mơ tưởng? Nếu không thể được ngài yêu thích, thì lui một bước, muốn sống an nhàn trong phủ, đều phải nhìn sắc mặt phu nhân.”

Cao Lãm nghĩ thầm, mấy vị di nương trước đây chịu nhiều khổ sở, chẳng phải đều do phu nhân gây ra sao?

Ai mà ngày nào cũng bị áp chế, lại không học cách ngoan ngoãn?

Nhị di nương hiển nhiên là người lanh lẹ.

Từ Vị Bắc thầm nghĩ, nữ nhân thật lắm chuyện!

Lúc này hắn chẳng có tâm trí mà nghĩ mấy chuyện đó, đại quân dự kiến đêm nay sẽ hồi triều — hôm qua hắn đã về trước, hôm nay vẫn phải đến triều.

Đây cũng là cái cớ để hắn kéo dài việc đến phủ họ Cố.

Hắn thật sự không muốn dính dáng gì đến nhà họ Cố.

Sau này phải thường xuyên lâm triều, kéo được ngày nào hay ngày đó.

Nghĩ đến vị nhạc phụ khiến hắn phiền lòng kia, Từ Vị Bắc chỉ thấy nôn nóng.

Hắn chinh chiến nơi tiền tuyến, cần lương thảo, cần ngân lượng để khích lệ quân tâm, thế mà sao?

Lão nhạc phụ phía sau lại lải nhải không ngừng, còn cắt giảm quân phí.

Tuy đao lớn chưa bổ vào đầu hắn, nhưng cũng khiến nhiều lời đồn đại nổi lên, ảnh hưởng đến lòng quân.

Thế nên, sau khi gặp mặt mà không đấm cho lão một quyền đã là nhân nhượng lắm rồi, lại còn bắt hắn hành lễ?

Chỉ nghĩ thôi đã thấy ấm ức.

“Ngươi phái người tiếp tục điều tra chuyện này, nhất định phải điều tra đến ngọn ngành.”

Từ Vị Bắc không tin, hắn lại không nhìn thấu được mấy nữ nhân trong phủ này!

Nói đến Cố Uyển Ninh, sau khi dùng cơm xong, nàng thoải mái nằm trên nhuyễn tháp, bên cạnh là một rương băng điêu khắc tinh xảo chứa đầy băng khối đang tan chậm rãi, khiến không khí trong phòng mát mẻ dễ chịu.

“Phu nhân, nô tỳ đã đưa ngân phiếu cho quản gia rồi, đây là số ngân phiếu và bạc vụn còn dư lại.” Nhị Nha từ ngoài bước vào, trên mặt toàn là mồ hôi.

“Được rồi. Ngươi mau ngồi nghỉ, ăn một miếng dưa hấu đi.”

“Vâng, tạ ơn phu nhân.” Nhị Nha vui vẻ chọn một miếng dưa hấu ướp lạnh nhỏ từ trong rương băng.

Miếng dưa hấu mát lạnh ấy, giữa ngày hè nóng bức mà cắn một miếng thì không còn gì sảng khoái hơn.

“Hầu gia trở về cũng có cái hay.” Nhị Nha vừa nhai dưa hấu vừa lúng búng nói: “Hầu gia trở về, trong phủ không những có băng dùng mà dưa hấu cũng có để ăn…”

Những thứ ấy đều là đồ quý giá, bình thường nếu không phải Đại trưởng công chúa ban thưởng, phủ đệ tuyệt đối sẽ không mua.

Nay Hầu gia trở về, mọi thứ đều được sắm sửa đầy đủ.

Nàng ta cũng xem như được thơm lây.

“Đúng rồi phu nhân.” Nhị Nha ăn hết cả ruột dưa hấu rồi vẫn còn đang nhấm nháp vỏ, hận không thể ăn luôn cả vỏ: “Lần này Hầu gia trở về, mang theo rất rất nhiều đồ…”

Chương Trước Chương Tiếp

Thành viên bố cáo️🏆️

🔊️Bình luận (0) - 🎫Đề cử (0)