Quả nhiên, Từ Vị Bắc lạnh lùng tỏa khí lạnh bốn phía: “Chân ngươi trật, miệng ngươi cũng què luôn rồi sao? Hay ngươi nghĩ Cố gia rộng lớn đến mức hô hoán một tiếng không ai nghe thấy? Hay là ngươi cho rằng Cố gia toàn người điếc cả rồi?”
“Phụt.”
Cố Uyển Ninh nhịn không được, bật cười ra tiếng.
Quả nhiên là bản tính độc mồm độc miệng của Từ Vị Bắc, nói năng như súng liên thanh, bắn không kiêng nể ai.
Đáng thương cho Lệnh ca nhi, nhìn bên này rồi nhìn bên kia, cuối cùng cũng chạy tới đỡ Cố Tiểu Tiểu.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây