Qua bao nhiêu năm, nghe thấy cái tên Khâu Húc, cậu ta vẫn kích động. Không phải vì sùng bái hay yêu thích, mà là sự căm hận và chán ghét sâu sắc.
Trong lúc kích động, cậu ta mới lên tiếng.
Nhìn vẻ mặt nghi hoặc của Mộc Thành, Phùng Tiệp cũng có chút tự hào liếc nhìn Hứa Tri Tri, sau đó cười nói: “Cậu còn muốn nói bức “Thiên Lý Giang Sơn Đồ” ở bảo tàng là giả. Khâu Húc, ảnh đế ba giải thưởng của giới giải trí, tiền bối gạo cội là trùm trộm đúng không?”
Mộc Thành đứng ngây người tại chỗ, cậu ta không hiểu, tại sao những người này lại biết nhiều hơn cậu ta!
“Tôi đã phát hiện ra những chuyện này rồi, hơn nữa cũng đã nói cho nhóm Tần Túc rồi, bây giờ cậu cần làm chính là bổ sung những gì còn lại mà cậu biết, như vậy vẫn có thể coi là tự thú.” Hứa Tri Tri nhắc nhở.
Nạp thêm điểm qua Paypal 👉 Click vào đây
Nạp thêm điểm qua Thẻ cào 👉 Click vào đây